Chồng hay xúc phạm tôi ở chỗ đông người

Gia đình Thứ 4, 01/05/2019 12:01:47 PM Theo Ngôi sao

Cả nhà đang ăn sáng, thấy tôi đút phở cho con bị rơi vài sợi ra ngoài, anh thở dài rồi buông lời chê 'vụng thối, vụng tha'.

Tôi quen với những lời bỉ bôi của chồng, từ lúc cưới nhau đến giờ đã 7 năm, chưa ngày nào anh ngừng chê bai vợ.

Ảnh minh họa.

Ảnh minh họa.

Hôm khánh thành nhà mới, trước hai bên nội ngoại, chồng tôi quát con ầm ầm rồi chỉ tay vào mặt vợ nói "lấy cô nặng đũng quần". Anh đuổi tôi xuống bếp lo dọn dẹp rồi thao thao bất tuyệt kể khổ rằng một tay anh gánh vác, lo lắng từ chuyện nhỏ đến chuyện lớn; tôi vụng về, dốt nát nên không chia sẻ được việc gì.

Tối hôm ấy mẹ đẻ gọi tôi về nhà ngoại vì bố muốn nói chuyện. Vừa thấy mặt con gái, ông gằn giọng hỏi tôi ăn ở thế nào để chồng coi thường, xúc phạm trước mặt họ hàng. Bố tôi suýt khóc, xót xa vì con gái được học hành tử tế, là giáo viên cấp ba trường huyện mà bị chồng làm lao động phổ thông chà đạp. Ông trách tôi ngày xưa không nghe lời, cố lấy anh để rồi phải khổ.

Thực ra chuyện chồng tôi nói khó nghe về vợ là thói quen mà anh không thể bỏ. Tôi rất sốc lúc mới cưới nhưng lâu dần thành chai lì. Có lần học sinh của tôi đến nhà chơi đã ngại ngùng bỏ về khi nghe anh văng tục vì quá 12h chưa thấy vợ đứng lên nấu nướng. Các em chưa ra đến cửa, anh đã mắng tôi thẳng mặt: "Giáo viên lười biếng như cô thì đòi dạy ai".

Gần đây nhất, anh chở hai mẹ con tôi đến dự sinh nhật bác giám đốc xưởng hàn nơi anh làm việc. Mọi người đều khen anh có phúc lấy được người vợ tháo vát, vừa là giáo viên lại chịu khó bán hàng online kiếm thêm. Khi vợ những người đồng nghiệp của anh xúm quanh tôi để trầm trồ về làn da, mái tóc thì anh buông những lời khiến tôi chưng hửng. Anh bảo tôi chỉ được cái "mẽ", là giáo viên nhưng dạy môn phụ, chẳng bằng anh là "thằng culy" nhưng phải lo bao chuyện lớn, nhỏ trong nhà.

Chưa dừng ở đó, chồng tôi cười nhạt bảo gia đình vợ chê con rể ít học. Anh còn vạch áo cho kẻ xem lưng, bảo ngày xưa tôi có bầu trước nên anh phải cưới chứ trong lòng không hề muốn. Mặt tôi nóng bừng, ê chề trước những ánh mắt kinh ngạc. Tôi ngồi một lúc rồi xin phép đưa con về trước còn chồng tôi vẫn ở lại uống rượu cho đến khuya.

Tôi không hiểu mình đã làm gì sai để chồng luôn hằn học mỗi khi nhắc đến vợ. Anh chưa từng đánh tôi một lần nhưng những lời anh nói khiến tôi mất danh dự đến mức nhiều lúc chỉ muốn nghỉ việc. Ở nhà, tôi cư xử chừng mực, làm tròn bổn phận người vợ chứ không hề nghĩ mình học nhiều mà coi thường anh. Cứ thế này, khi con lớn hơn, tôi biết phải đối diện ra sao mỗi lần cháu chứng kiến bố xúc phạm mẹ.

Ý kiến bạn đọc