Gia đình Mỹ tìm cách vượt qua cơn đói

Gia đình Thứ 3, 15/09/2020 22:41:39 PM Theo Vnexpress, AP

Những ngày dịch bệnh, Sharawn Vinson cứ tỉnh dậy là bật khóc. Một suy nghĩ ám ảnh bà mẹ đơn thân thất nghiệp: các con cô có thể phải chịu đói.

Sharawn Vinson cũng sợ gia đình mình sẽ nhiễm nCoV như bao gia đình da màu thu nhập kém khác. Trong khi những cuộc biểu tình chống phân biệt chủng tộc diễn ra bên ngoài cửa sổ, Sharawn chỉ nghĩ về những hóa đơn chưa thanh toán và cảm giác xấu hổ khi phải ra điểm phát thực phẩm kiếm một bữa ăn.

Sharawn cũng phải đưa ra quyết định đau lòng là gửi hai đứa con sinh đôi Mason và Maddison 11 tuổi đến chỗ bố chúng, cách sáu bang về phía Nam. Như thế, ít nhất chúng sẽ được cho ăn.

"Tôi cần các con sống sót", Sharawn vừa nói vừa gạt nước mắt trong căn hộ với những bức tường xám bong tróc ở Brooklyn.

Sharawn Vinson đứng trong căn hộ ở tầng 16. Ảnh: Jessie Wardarski/AP.

Sharawn Vinson đứng trong căn hộ ở tầng 16. Ảnh: Jessie Wardarski/AP.

Mẹ con Sharawn không phải gia đình duy nhất phải vật lộn để kiếm thức ăn trong năm đầy biến động này. Chỉ riêng tại New York, ước tính hơn hai triệu cư dân đang đối mặt với tình trạng thiếu lương thực. Hệ quả do Covid-19 để lại không kém gì cuộc Đại Suy thoái và sẽ không sớm biến mất.

"Chưa bao giờ tình trạng thê thảm kéo dài như vậy. Từ khi Covid-19 bùng phát, số người xếp hàng ở các điểm cung cấp thực phẩm tăng vọt và đến giờ vẫn không giảm", Rosanna Robbins, đại diện City Harvest, tổ chức cứu trợ thực phẩm lớn nhất New York, nhận định.

Tháng 3, khi các trường học ở New York đóng cửa, các con của Sharawn mất đi bữa sáng và bữa trưa miễn phí. Tủ lạnh gia đình gần như trống trơn, bà mẹ đơn thân phải nhịn bữa sáng để nhường đồ ăn cho các con. Cô cũng cho lũ trẻ dậy muộn hơn để chúng ăn hai bữa thay vì ba bữa.

"Tôi mở tủ lạnh và thấy sự đấu tranh, cả sự hy sinh nữa", Sharawn giãi bày.

Con gái cả của cô là Jasmin 25 tuổi cùng con trai Hunter 5 tuổi vốn sống trong trung tâm cứu trợ người vô gia cư. Mùa dịch, mẹ con Jasmin hay ghé thăm Sharawn và họ chia sẻ cho nhau bất cứ thứ gì có thể để làm bữa trưa. "Tình hình tệ đến mức lũ trẻ tự động nhường một cái cánh gà cho Hunter", Sharawn kể.

Mason Washington đứng trước tủ lạnh gia đình sau khi lùng tìm đồ ăn cho buổi sáng. Ảnh: Jessie Wardarski/AP.

Mason Washington đứng trước tủ lạnh gia đình sau khi lùng tìm đồ ăn cho buổi sáng. Ảnh: Jessie Wardarski/AP.

Gia đình Sharawn ở nhà suốt thời gian phong tỏa, sống dựa vào 1.800 USD tiền bồi thường chấn thương của Sharawn. Năm ngoái, lúc còn làm ở trung tâm hỗ trợ người tâm thần và nghiện, cô bị ngã dẫn đến rách sụn chêm.

Từ cửa sổ bếp đầy bụi của căn hộ trên tầng 16, Sharawn và lũ trẻ có thể nhìn thấy sân bóng rổ trống trơn và những quán bar đóng cửa do đại dịch. Bên cạnh Sharawn cố gắng xoay sở các bữa ăn với mỳ Ý và bánh mì kẹp thịt đông lạnh, lũ trẻ tranh cãi về mọi thứ, từ việc ai được cầm điều khiển đến ai được ăn miếng bim bim cuối cùng. "Tất cả đều tuyệt vọng và giận dữ", bà mẹ nhận xét.

Lớn lên trong nghèo khó, Sharawn không lạ gì với cảnh đói. Mẹ cô cũng là một bà mẹ đơn thân. Sharawn sinh con đầu lòng năm 18 tuổi, sau đó có thêm năm đứa trẻ nữa nên phải tìm đủ cách mới đủ tiền mua bỉm, sữa. Tuy vậy, từ mẹ mình, Sharawn học được những đức tính có thể giúp đỡ mình trong hoạn nạn, ví dụ như sự gan dạ và độ lượng.

Sharawn tìm thấy sự an ủi khi cầu nguyện và nghe thánh ca. Khắp thành phố New York, đoàn người xếp hàng trước các điểm phát thực phẩm kéo dài vài dãy nhà. Giãn cách xã hội khiến nỗ lực phân phát thức ăn khó khăn hơn và nhiều điểm bị thiếu nhân sự khi những tình nguyện viên lớn tuổi phải ở nhà do nguy cơ nhiễm virus cao.

Sharawn đọc trên mạng xã hội bài đăng tìm tình nguyện viên cho một điểm phát thực phẩm do Kiana Muschett-Owes, chủ nhà hàng Katie O’s phối hợp với tổ chức phi lợi nhuận Rethink Food NYC điều hành. Các suất ăn cho dân nghèo từ điểm phát này được đính kèm những lời động viên truyền cảm hứng như "Nghịch cảnh sẽ bồi đắp con người bạn".

Cảm thấy công việc phù hợp với mình và cũng muốn làm gương cho gia đình, Sharawn cùng các con đăng ký làm tình nguyện viện hỗ trợ phân phối thức ăn. Bằng cách này, cô hy vọng truyền cho lũ trẻ các bài học đã nhận từ mẹ mình. Chưa kể, Sharawn cũng đảm bảo các con có ít nhất một bữa ăn ngon mỗi ngày.

Sharawn hỏi chủ nhà hàng điều hành điểm phát thực phẩm rằng cô có thể đem một số khay đồ về khu chung cư không. Nhận được sự đồng ý, cứ thứ bảy hàng tuần, bà mẹ đơn thân đem hàng chục suất ăn cùng hàng tạp hóa và khẩu trang phát cho hàng xóm.

Tháng 8, Mason và Maddison về nhà. Dù buồn khi phải xa cặp sinh đôi hai tháng, Sharawn có thời gian để ổn định cuộc sống. Cô tiết kiệm phiếu thực phẩm, dành ra một khoản tiền và kiếm được một công việc trong dự án điều tra dân số.

So với đầu năm, tình hình dịch bệnh ở Mỹ hiện đã bớt nghiêm trọng hơn. Nhưng khó khăn vẫn còn đó. Sharawn nợ bốn tháng tiền nhà, cáp truyền hình cũng sắp bị cắt. Mới đây, đường nước bị hỏng khiến căn hộ lênh láng nước.

Dù vậy, Sharawn vẫn cảm thấy may mắn. "Có rất nhiều người ngoài kia đang đói. Tôi lo được cho cháu trai, các con và chính mình. Tôi còn gì để phàn nàn nữa", cô nói.

Ý kiến bạn đọc