Gia đình Thứ 3, 11/06/2019 23:55:56 PM Theo Theasianparent
'Con không thể nói, đứng hoặc đi. Nhưng đối với chúng tôi, con vẫn luôn đặc biệt và hoàn hảo theo cách của con", Rita nói.
Rita là bà mẹ một con vui vẻ, lạc quan. Con đầu lòng lên 2 tuổi cũng là lúc Rita bước vào giai đoạn háo hức mong chờ sự ra đời của một thiên thần nữa.
Mọi chuyện đều suôn sẻ cho đến tháng thứ 6 của thai kỳ. Rita phải nhập viện để theo dõi chặt chẽ hơn. Em bé phát triển không như kỳ vọng và lượng nước ối của cô thấp. Bác sĩ chỉ định chọc ối để làm xét nghiệm.
"Thai kỳ có thể phải chấm dứt bất cứ lúc nào" - đó là câu nói của bác sĩ khiến Rita sợ hãi và ám ảnh. Nhưng chấm dứt thai kỳ là điều không thể chấp nhận được đối với Rita. Rita bảo rằng cô chỉ đồng ý làm xét nghiệm khi nó giúp cô chuẩn bị tốt hơn cho những gì cô mong đợi, chứ không phải là chấm dứt thai kỳ.
Bà mẹ người Singapore từ chối làm xét nghiệm OSCAR (thử nghiệm hoá sinh giúp phát hiện nguy cơ sinh con mắc bệnh Down ngay từ tuần thứ 11 của thai kỳ) và cùng chồng nói rằng họ sẽ giữ con bằng bất cứ giá nào. Cô lựa chọn sẽ trải qua phần còn lại của thai kỳ mà không phải gắn liền với bệnh viện và nghỉ ngơi nhiều hơn. Bằng sức mạnh của người mẹ, Rita chiến đấu với những khó khăn để duy trì nguồn năng lượng tích cực.
Mặc những chẩn đoán xấu liên tiếp được đưa ra, Rita và chồng vẫn kiên quyết giữ con. |
Tuy vậy, sau đó bác sĩ lại thông báo thêm rằng trong não của thai nhi có một khối u nang. Mặc dù được khẳng định nó lành tính và không gây ảnh hưởng đến sự tăng trưởng của não bộ, trái tim người mẹ trẻ vẫn như bị bóp nghẹt. Những câu hỏi, tình trạng 50/50 về sức khỏe của bé là gánh nặng mà Rita phải đối mặt. Chỉ có niềm tin cùng sức mạnh tinh thần mới khiến Rita vượt qua chặng đường gồ ghề, đầy "sỏi đá" để gặp con trai mình.
Từ tháng thứ 8 của thai kỳ, Rita phải đi kiểm tra đều đặn hàng tuần để theo dõi tình trạng của bé. "Máu đã chảy vào não của thai nhi. Cô sẽ mất em bé nếu chúng tôi không đưa thai nhi ra ngoài ngay bây giờ" - một lần nữa Rita phải nghe những câu nói "lạnh hơn băng". Cô được đưa vào phòng mổ cấp cứu và đó cũng là khởi đầu cho một hành trình khó khăn tiếp theo.
Sau khi chào đời, em bé phải ở trong lồng kính suốt thời gian dài. Bé được truyền sữa bằng đường ống để duy trì sự sống. Các bác sĩ chẩn đoán bé gặp một số biến chứng về tim và hở vòm miệng.
Ngay ngày hôm sau, các bác sĩ đã hướng dẫn Rita và chồng cô thực hiện xét nghiệm DNA để xác định xem một trong hai người có mang gen lỗi hay không. Họ mất 2 tuần để chờ đợi kết quả.
"Đó là thời điểm tôi đã bị suy sụp. Khi các bác sĩ nói với chúng tôi về các xét nghiệm DNA, tôi bắt đầu khóc không kiểm soát. Tôi biết có gì đó không ổn, nhưng tôi nghĩ đó chỉ là một trong những điều không may đã xảy ra. Để nghĩ rằng đó là do gen của chúng tôi hoặc bất kỳ đứa con nào nữa trong tương lai đều có thể gặp rủi ro là điều quá sức với tôi", Rita nói.
Kết quả chẩn đoán bao gồm cả tin tốt và tin xấu. Điều tốt là nó không liên quan đến gen của cha mẹ. Nhưng đây là một dạng rối loạn di truyền cực kỳ hiếm gặp, phổ biến hơn ở các nước phương Tây.
Những ngày tháng sau đó thật u ám. Thiên thần nhỏ đã phải chiến đấu với tất cả khả năng của mình khi trải qua nhiều cuộc phẫu thuật. Sau gần 3 tháng nằm viện, chiến binh nhỏ cuối cùng cũng có thể trở về nhà. Cậu bé phải dùng thuốc và ăn qua ống xông cũng như sử dụng mặt nạ thở. Mất một thời gian sau, cậu bé mới không cần đến sự trợ giúp của mặt nạ thở.
Nhưng đó không phải là kết thúc. Một trận chiến khó khăn cho cả gia đình. Bé vẫn phải trải qua nhiều cuộc phẫu thuật dù tình trạng đã ổn hơn. Thỉnh thoảng, cậu bé bị động kinh, co giật và không thể tự ăn.
"Con trai tôi đặc biệt và con sẽ luôn là như thế. Con sẽ không bao giờ có thể sống một cuộc sống bình thường. Cân nặng của con ít hơn những đứa trẻ bằng tuổi. Con không thể nói, đứng hoặc đi. Nhưng đối với chúng tôi, con vẫn luôn đặc biệt và hoàn hảo theo cách của con", Rita nói.
Những tháng ngày cùng con trải qua vô vàn lần phẫu thuật là 'cuộc chiến' với cả gia đình Rita. |
Từ một người có công việc ổn định, Rita chọn ở nhà để toàn tâm toàn ý cho vai trò làm mẹ. Những thành viên khác trong gia đình cũng hỗ trợ cô. Mẹ của Rita thậm chí còn luôn thức dậy vào giữa đêm cho em bé ăn, để Rita có nhiều thời gian nghỉ ngơi hơn. Chồng cô làm tất cả những việc anh có thể và luôn có mặt trong những lần khám chữa bệnh của con trai.
Trải qua tất cả, Rita bảo: "Tôi học được cách nhìn ra vẻ đẹp của mọi thứ và mọi người. Trải qua những điều này cùng chồng giúp cho mối quan hệ của chúng tôi gắn bó hơn và tôi thêm trân trọng anh. Tôi nhận ra anh thực sự yêu thương và rộng lượng như thế nào.
Tôi cũng nhận ra tình yêu của mọi người trong gia đình tôi, gia đình chồng tôi. Hành trình này đưa tôi đến gần với mọi người hơn. Không ai trong gia đình cảm thấy thương hại cho con trai tôi, mà đơn giản là mọi người đều yêu thằng bé".
Tin cùng mục Gia đình
Tin mới nhất